Hãy sống như một đóa hướng dương

29/12/2018
Truyền Thông C500
0

”Cho dù tối qua đã có chuyện gì tồi tệ xảy ra, hay ngày mai có phong ba bão táp, hãy hướng về phía mặt trời bạn sẽ không nhìn thấy bóng tối, vẫn tuyệt vời dưới ánh sáng đẹp tươi, vẫn hiên ngang đứng giữa đất trời đầy bão giông, vẫn chờ đợi dù nắng lên heo hắt”

Hôm nay, tự bản thể của nó đã là một ngày đặc biệt. Không phải là hôm qua, không phải ngày mai, cũng không phải một ngày nào đó. Hôm nay, chính là hôm nay, ngày đầu tiên của phần đời còn lại. Nó không có trong quá khứ, không có trong tương lai. Nó chỉ có ngay lúc này.

Dường như, chúng ta đang sống quá vội vàng đến mức vô tình đánh rơi mất đi những giá trị căn nguyên, thuần túy như ngụm nước mát giữa tiết trời hè đỏ lửa trong vô thức lúc nào không hay để chạy theo những thứ ảo vọng, vô định hình. Đến cả những gì gọi là hạnh phúc bé nhỏ nhất cũng chưa từng một lần được cảm nhận.

Chúng ta sống như thể đang chuẩn bị, làm tất thảy các thứ cần thiết để gói ghém hành lý đủ đầy nhất cho cái gọi là bắt đầu cuộc sống mà vô tình hay cố ý quên mất rằng từng khắc, từng giây hiện hữu khi ta hít thở dưới bầu trời này mới chính là thời gian sống, mới chính là thời gian con tim đập từng nhịp bên trong lồng ngực.

Và dường như chúng ta đang sống như thể những con rối. Khi mãi để tâm đến lời nói của người khác, ganh đua với hiềm khích và bốc đồng, ngây dại.

Đã bao giờ ta ngồi và nghĩ lại tất thảy những điều này để tìm một thứ gọi là giá trị sống đích thực, để trả lời cho câu hỏi “Chúng ta sống, để làm gì”?

”Vội đến, vội đi vội nhạt nhòa

Vội vàng sum họp, vội chia xa

Vội ăn, vội nói rồi vội thở

Vội hưởng thụ mau để vội già.

Vội sinh, vội tử, vội một đời

Vội cười, vội khóc, vội buông lơi

Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ!

Vội vã tìm nhau, vội vã rời…

Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội

Đuổi theo hạnh phúc cuối trời xa

Ngoài hiên, đâu thấy hoa hồng nở

Vội ngày, vội tháng, vội năm qua”

Nên nhớ rằng cuộc sống không phải là một đường đua để xem chúng ta và thời gian ai mới là kẻ chiến thắng. Hãy sống chậm, quan sát, lắng nghe nhiều hơn, mở rộng lòng mình để cảm nhận được những điều bình dị. Hạnh phúc là ở đây, hạnh phúc là ngay lúc này. “Cái đẹp nên thơ còn lóng lánh giọt nước ở đời”

Thay vì cứ mãi tưởng tượng những điều ẩm ương, tồi tệ để lạm dụng, phá nát đến tận cùng, kiệt quệ nguồn năng lượng sáng tạo dồi dào, gợi lên những trăn trở, lắng lo trong mỗi con người chúng ta thì hãy nghĩ đến những điều tốt đẹp. Bởi lẽ, “Những ngày tôi sống đây là ngày đẹp hơn tất cả - Dù mai sau đời muôn vạn lần hơn”.

”Đừng bao giờ giữ lại một cái gì để chờ dịp đặc biệt cả. Mỗi ngày chúng ta sống là một dịp đặc biệt rồi. Sống là không chờ đợi vì có nhiều việc vẫn phải chờ thì cuộc sống không phải lúc nào cũng chờ chúng ta”

Không có con đường nào cụ thể để đi đến thành công, không có tấm bản đồ nào dẫn bạn đến được vạch đích. Mỗi người khác nhau đều đi trên con đường riêng của mình. Sẽ có lúc, chúng ta phải lựa chọn giữ việc tiếp tục thất bại hay làm mới bản thân mình. Cố gắng và ân hận, cái nào sẽ đớn đau hơn? Vùng an toàn là một khái niệm mơ hồ, đừng tự giam chân mình trong đó. Can đảm vượt qua, khám phá chân trời mới và sức mạnh tiềm tàng trong con người bạn.

Đã bao giờ bạn tự hỏi tại sao đôi mắt của ta lại ở phía trước mặt mà không phải phía sau chưa? Bởi, đôi mắt ở phía để chúng ta hướng đến những điều tốt đẹp hơn, hướng đến một tương lai mới với nhiều điều còn chờ đó. Đôi mắt ở phía trước để chúng ta không nhìn về đằng nhau mãi, nhìn những thứ đã bước qua, thất bại, cay đắng rồi chùn chân, thoái thoát niềm tin đến bất cần.

Cuộc sống là một hành trình dài mà mỗi con người chúng ta phải tự bước đi đến tận cùng cuối đất. Cho nên, không bao giờ là quá sớm và quá muộn để bắt đầu làm một điều gì tươi đẹp cả. Nỗ lực là thứ chưa bao giờ khiến nó trở nên thừa thải. Dù kết quả có thế nào đi chăng nữa, tồi tệ xám đen, không đúng như ý muốn thì cũng đừng vội nản lòng. Mọi bước đi của bạn đều là một bài học. Có những thứ bạn sẽ không được học ở trường học mà sẽ học chúng ở trường đời. Kinh nghiệm tích lũy dần là món quà quý báu của mỗi bước đi đó. Hãy kiên trì, nhẫn nại, cố gắng cống hiến bằng tâm – trí lực, mọi công sức vun, trồng, ươm, xới rồi cũng có lúc hái được quả ngọt an lành.

”Xuân có bách hợp, thu có trăng. Hạ có gió mát, đông có tuyết. Trong lòng không có việc phiền lo mới chính là mùa đẹp của nhân gian. Nhớ những cái cần nhớ, quên những cái nên quên, sống cuộc sống cởi mở, trong lòng không vướng mắc thì cuộc sống này sẽ thật tươi đẹp”

Liệu chúng ta có bao nhiêu thời gian để chuẩn bị sống? Có bao nhiêu thời gian gói đủ đầy chiếc vali để bắt đầu sống? Ai biết rằng ngày mai sẽ ra sao khi chính ta đang tự lãng phí mỗi khoảnh khắc của Tạo hóa đã ban cho.

Cuộc sống luôn giăng mắc nhiều điều bất ngờ phía trước. Lối suy nghĩ, cách đối diện với mọi thứ vô cùng quan trọng. Đó là nguồn năng lượng duy trì ước mơ, hoài bão, khát khao trong mỗi chúng ta những lúc mất niềm tin và sụp đổ nhất.

Hãy thứ tha cho bản thân, học cách quên, cách làm ngơ, đừng sống vì đám đông quá nhiều. Đừng nên dằn vặt rồi so sánh bản thân với một ai khác. Mỗi con người sinh ra tự đã là một cá thể độc lập, chúng ta có một quỹ đạo riêng, một hệ quy chiếu riêng và cả những giá trị riêng. Chúng ta có mặt trên cuộc đời này để hoàn thành sứ mệnh của riêng mình như một đóa hướng dương luôn hướng nhìn về bóng mặt trời.


“Viết về em những đóa hướng dương

Sống hết mình cho khát khao đẹp nhất

Luôn hướng mình dưới nắng vàng thơm ngát

Luôn rạng rỡ đẹp tươi dưới ánh mặt trời”

Câu lạc bộ Truyền thông C500

Biên tập: Trung Hoàng

Ảnh: Nguồn Internet